Chương 553: Sinh vật ảo cảnh
“Mã Toa! Mã Toa thân ái! Là em sao?”
Trong giọng nói của Kiệt Mạc Tư tràn ngập kích động, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh người phụ nữ mặc váy đen kia, giơ tay muốn ôm lấy bờ vai của cô.
Mà Lôi Lâm ngồi trên xe ngựa chỉ liếc nhìn chứ không có ngăn cản.
Tình hình bây giờ phi thường kỳ quái, hắn cũng cần một người đi dò đường.
Trên tay Kiệt Mạc Tư hơi dùng lực một chút, thân thể người phụ nữ kia lập tức bị lão ôm lấy.
Sau đó, ông ta nhìn thấy một khuôn mặt không có ngũ quan, chỉ có một vòng xoáy màu đen.
Xèo! Trên mặt Kiệt Mạc Tư mang theo vẻ mặt sợ hãi, cả người giống như bị kéo thành một sợi dây nhỏ màu đen, không ngừng vặn vẹo xoay tròn, cuối cùng bị hút vào khuôn mặt người phụ nữ kia.
Toàn bộ quá trình vô cùng nhanh chóng cấp tốc, gần như đã hoàn thành ngay khi Lôi Lâm chuẩn bị ra tay, nhưng lại cực kỳ rõ ràng, thậm chí Lôi Lâm còn có thể nhớ lại rõ ràng cảnh tượng Kiệt Mạc Tư bị kéo thành sợi dây nhỏ dài mười mấy mét, cuối cùng bị hút vào vòng xoáy trên mặt người phụ nữ kia.
Cảm giác thời gian thác loạn này khiến Lôi Lâm có chút buồn nôn.
Đồng thời, trong long hắn lập tức chìm xuống.
“Đây tuyệt đối không phải linh thể! Mà là tồn tại cao cấp và khủng bố hơn mà mình vẫn chưa thể hiểu được…”
Trong nháy mắt Lôi Lâm nghĩ đến trong cơ sở dữ liệu mà chíp thu thập trên sách cổ, ở thời đại thượng cổ, hai phù thủy cao đẳng đối chiến, có những khi không chỉ hủy diệt đi đại địa và hải dương, thậm chí còn có thể đánh vỡ vách ngăn giữa thời gian và không gian, tạo thành hiện tượng thời không và chiều không gian thác loạn.
Mà ở nơi như thế này, thường thường sinh ra rất nhiều tồn tại cổ quái kỳ lạ.
Những tồn tại này có loại phi thường nhỏ yếu, ngay cả học đồ cấp ba cũng có thể dễ dàng tiêu diệt, mà có tồn tại lại quỷ dị đến khủng bố, thậm chí có thể dập tắt hào quang của phù thủy thần tinh, khiến ngôi sao trên trời rụng xuống!
“Người phụ nữ váy đen kia chỉ là một loại công cụ, một khi thỏa mãn loại điều kiện nào đó sẽ phát động vòng xoáy trên mặt, nuốt chửng bất kỳ đồ vật nào đi vào…”
Trong nháy mắt Lôi Lâm đã có kết luận: “Hiện tại thực lực của mình còn quá yếu. Mà công cụ kia rõ ràng không phải loại yếu nhất kia, trong tình huống không có bất kỳ tư liệu cụ thể gì mà mù quáng chiến đấu chính là ngu xuẩn, trốn!”
Trong nháy mắt, thân hình của hắn hóa thành khói đen, biến mất ở giữa không trung.
Ở phía xa lóe lên tia sáng đen, thân ảnh Lôi Lâm lập tức xuất hiện ngoài mấy trăm mét, hóa thành một đường vòng cung màu đen bắn nhanh bay ra.
“Ô ô!”
Nhưng ngay sau đó tiếng khóc sắc bén của người phụ nữ kia xuất hiện bên tai Lôi Lâm, âm điệu còn sắc bén hơn so với vừa nãy.
Lôi Lâm ngạc nhiên phát hiện, phương hướng của chính mình lại quỷ dị bị thay đổi, bay về phía người phụ nữ kia.
Răng rắc!
Người phụ nữ kia đứng lên, từ trên đỉnh đầu nứt ra biến thành hai nửa, trong đó lộ ra hàm răng lớn sắc bén, cả người giống như đã biến thành một cái mồm há to.
Oành! Miệng rộng ầm ầm cắn xuống, bóng đen to lớn che ngợp bầu trời kéo tới.
...
Giống như từ một chỗ rất cao rơi xuống, đột nhiên đụng vào mặt đất.
Lôi Lâm cả người chấn động, khôi phục thần trí.
“Vừa nãy hình như mình đã bị người phụ nữ kia nuốt xuống!” Cảnh tượng cuối cùng thực sự quá mức kinh người, miệng rộng của người phụ nữ kia mở rộng vô hạn. Cuối cùng nuốt cả thiên địa vào, cảnh tượng như thế này, chỉ sợ ngay cả phù thủy thần tinh đều không làm được.
“Nơi này là nơi nào?”
Lôi Lâm vuốt đầu đứng lên, nhìn cảnh vật chung quanh một chút.
Tối tăm, nhỏ hẹp, còn có mạng nhện che kín, không có một vật nào khác, thậm chí ngay cả cửa sổ và cửa lớn đều không có.
Xem ra là một gian phòng dưới đất nhỏ hẹp đóng kín.
Mà ở bên cạnh Lôi Lâm, Duy Lâm cùng Giản Ny cũng nằm ở nơi đó. Hai mắt đóng chặt, nhìn dáng vẻ thì đã hôn mê đi, còn cần một quãng thời gian rất dài mới có thể tỉnh lại.
” Ảo cảnh cấp độ càng sâu! ! !” Sắc mặt Lôi Lâm vô cùng nghiêm nghị lên.
“Nếu như nói từ lúc đầu mình nhìn thấy ngã ba đường kia là ảo cảnh tầng ngoài cùng, người phụ nữ váy đen chính là một tầng huyễn cảnh càng sâu, mà nơi này là tầng thứ ba!”
Ảo giác hay lực lượng mộng cảnh này, Lôi Lâm không tiếp xúc nhiều, nhưng có người nói ở thời đại thượng cổ, thế giới phù thủy đã từng tấn công một thế giới to lớn, mà mỗi một cường giả ở nơi đó đều tinh thông lực lượng mộng cảnh cùng ảo giác, thông qua lực lượng mộng cảnh, bọn hắn có thể dễ dàng làm được bất cứ chuyện gì, thậm chí được đám người ngu muội ở dị vị diện xem là thần linh để cúng bái!
Mà thông qua đôi câu vài lời trên sách cổ, Lôi Lâm cũng biết ảo cảnh có cấp độ càng sâu càng khó đi ra ngoài.
“Nhất định phải rời đi nơi này! Ba tầng ảo cảnh, đã vô cùng nguy hiểm rồi!”
Trong tay Lôi Lâm lập tức bùng lên ngọn lửa màu đen: “Tiềm ảnh Hỏa Cầu!”
Hỏa cầu màu đen đánh tới một góc phòng, lập tức một lỗ thủng sâu thẳm nổ tung.
“Trước tiên tìm tòi cơ sở tạo thành ảo cảnh dưới nơi này!” Lôi Lâm sờ sờ cằm, đối với loại lực lượng này, hắn cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có cách đi tìm hiểu trước rồi tìm biện pháp.
Lôi Lâm thả người nhảy xuống hang động màu đen…
“Lần thứ 193 vẫn về đến nơi này!” Lôi Lâm nhìn Giản Ny và Duy Lâm trên đất vẫn đang hôn mê, sắc mặt dị thường khó coi.
“Thông qua thí nghiệm, mình đã thăm dò rõ ràng nơi này đại khái có kết cấu tam nguyên, quả nhiên, thâm nhập mỗi một tầng ảo cảnh, kết cấu tam nguyên sẽ càng thêm phân tán, mãi đến lúc tan vỡ…”
Nếu như kết cấu tam nguyên nơi này tan vỡ, vậy chỉ có hai kết cục có thể xảy ra, một là rơi vào ảo cảnh cấp độ càng sâu, hoặc là linh hồn không chịu nổi, trực tiếp bị người chưởng khống ảo cảnh nuốt chửng!
“Những nơi khác mình đều đã nếm thử, chỉ còn sót lại nơi này!”
Lôi Lâm trực tiếp đá văng Giản Ny và Duy Lâm ra, lộ ra mặt đất đầy tro bụi.
Một viên hỏa cầu bay ra, đổ nát trên đất…
Oành! Đỉnh căn phòng dưới đất nứt ra một miệng lớn, Lôi Lâm lại nhảy xuống.
“Vẫn là phòng dưới đất như vừa nãy, nhưng đã không thấy Giản Ny cùng Duy Lâm, được! Rất tốt! Rốt cục xuất hiện một chút biến hóa…”
Lôi Lâm nhìn quanh một chút, nơi này vẫn là phòng dưới đất nhỏ hẹp tối tăm không có cánh cửa, điểm duy nhất không giống vừa nãy chính là Duy Lâm cùng Giản Ny đã biến mất không còn tăm hơi.
“Xuất hiện tổn hại không kịp tu bổ sao? Tiếp theo chính là muốn…” Hai tay Lôi Lâm giống gảy dây đàn xẹt qua hư không, bắn ra từng vòng sóng gợn vô hình.
Dưới động tác hai tay của hắn, toàn bộ không gian phòng dưới đất đều giống mặt nước, nhẹ nhàng nổi lên gợn sóng.
Phạm vi gợn sóng càng lúc càng lớn, không gian vặn vẹo cũng càng ngày càng nhiều, cuối cùng, oành! ! !
Không gian phòng dưới đất giống tấm gương vỡ vụn ra, thân thể Lôi Lâm trực tiếp rơi xuống.
...
Tấm gương! Đâu đâu cũng có tấm gương! Chiếu ra một thanh niên tóc đen.
“Nơi này hẳn là khe hở giữa các vách tường !”
Lôi Lâm sờ sờ bề mặt tấm gương lạnh lẽo, đưa ra nhận định.
Hiện tại cuối cùng hắn cũng coi như tạm thời từ ảo cảnh trốn ra, nhưng tất nhiên cũng sẽ khiến chủ nhân ảo cảnh chú ý.
Chẳng qua, điều này cũng đúng là hiệu quả hắn muốn!
“Ô ô…”
Vào lúc này, một tiếng khóc truyền tới, là tiếng khóc của bé gái phi thường đáng yêu.
Lôi Lâm đột nhiên quay đầu lại, ở một góc phòng tấm gương này, bất tri bất giác đã xuất hiện rồi một bé gái mặc áo đầm màu đỏ, trên bắp chân mặc quần tất màu trắng, đang ô ô khóc lớn.
“Ô ô… Gấu của Ái Lệ Ti bị mất rồi! Ca ca có thể cùng em đi tìm sao?”
Bé gái nhìn thấy Lôi Lâm thì ngừng khóc lóc, dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn chằm chằm Lôi Lâm.
“Xin lỗi! Anh không thể!” Lôi Lâm lắc lắc đầu.
“Tại sao?” Vẻ mặt của cô bé phi thường không rõ: ” Ái Lệ Ti thật ngoan! Lẽ nào anh không thích Ái Lệ Ti sao?”
Mà theo tiếng nói của của cô bé, trong tấm gương quanh phòng lập tức hiện ra vô số bóng lưng bé gái.
“Ta nghĩ! Chúng ta có thể nói chuyện trước!” Lôi Lâm cố gắng để giọng nói của mình bình tĩnh lại.
Đối với bé gái này, hắn cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm giao thiệp, đối phương là sinh vật ở chiều không gian càng cao hơn, tư duy và nhận thức cũng khác tất cả mọi người bên này, Lôi Lâm cũng không biết chính mình có thể thuyết phục đối phương thả hắn rời đi hay không.
“Anh có thể giúp Ái Lệ Ti tìm gấu nhỏ sao?”
“Không được!” Lôi Lâm kiên quyết lắc đầu, trong một số truyền thuyết ở thượng cổ sớm đã có giáo huấn tương tự, một khi đồng ý một loại yêu cầu nào đó, thì sẽ lập tức bị coi là ký kết một loại khế ước thần bí nào đó, từ đây bị kiềm chế, thậm chí trực tiếp kéo vào trong thế giới chiều không gian khác.
Tuy rằng cũng có mấy người may mắn thông qua phương thức này thu được sức mạnh thần kỳ, nhưng Lôi Lâm không thích đánh bạc, đặc biệt nắm vận mệnh của mình đi đánh cược!
Ào ào ào! ! !
Khi Lôi Lâm vừa từ chối xong, vô số bọ cánh cứng tối om om lập tức từ trong gương bò đi ra, chẳng khác nào thuỷ triều bay đến Lôi Lâm.
“Vẫn phải động thủ!” Lôi Lâm hơi nhướng mày, biết nhất định phải lộ ra thực lực của chính mình, mới có thể khiến đối phương coi trọng.
“Tiềm ảnh Hỏa Cầu!” “Hoá đá chi đồng!”
Trong nháy mắt, trên người hắn bao trùm một lớp vảy dày đặc, ngọn lửa màu đen không ngừng từ trong tay thả ra ngoài, trong đôi mắt càng bắn ra tia sáng.
Đùng! Đùng!
Đông đảo giáp trùng màu đen trực tiếp biến thành hoá thạch rơi trên mặt đất, biến thành một đống tro tàn, mà một đám khác lại bị ngọn lửa màu đen đốt cháy thành hư vô.
Nhưng đông đảo bọ cánh cứng màu đen vẫn cuồn cuộn không ngừng từ trong gương cuộn trào mãnh liệt đi ra, Lôi Lâm giết chết những con kia chỉ là muối bỏ bể.
“Thực lực của đối phương nằm ngoài dự đoán của mình!”
Trên mặt Lôi Lâm mang theo cười khổ, đưa tay lại ném ra một bột phấn chùm màu đỏ: “Nóng rực chi xúc!”
Hai tia sáng nóng rực lập tức bị thả ra ngoài.
Lập tức, trên mặt Lôi Lâm cũng tái nhợt, thức hải run rẩy, kết tinh dùng lực lượng tinh thần cố hóa xuất hiện vết nứt, suýt chút nữa đã trực tiếp đổ nát.
Nóng rực chi xúc là vu thuật cấp hai, mà hiện tại bởi Lôi Lâm cố hóa một phần lực lượng tinh thần, chỉ có thực lực phù thủy cấp một, mạo muội sử dụng tự nhiên sẽ gây nên phản phệ.
Thế này vẫn còn là nhẹ, nếu như vận dụng thiên phú vu thuật cấp hai, e là thức hải sẽ sụp đổ trong nháy mắt.
“Chít chít!”
Đông đảo giáp trùng màu đen phát ra tiếng kêu, lần thứ hai vọt lên Lôi Lâm.
Lực lượng tinh thần của Lôi Lâm đã dần dần khô cạn, chỉ có thể nhìn mình bị một tầng lại một tầng giáp trùng màu đen mọc đầy.